Ngày 24/1, chị Nguyễn Hạnh (33 tuổi, Hà Nội) chia sẻ 7 bức ảnh ghi dấuchặng đường trưởng thành của những đứa trẻ từ lớp mầm non đến 5 năm tiểu học.

Buổi lễ bế giảng vào năm 2002 khiến nhiều người tiếc nuối, không nghĩ đây là bức ảnh tập thể đầy đủ cuối cùng, mà đến 22 năm sau họ mới có cơ hội gặp lại nhau.

Bức ảnh cuối mang đếnnhiều cảm xúc khi những đứa trẻ năm nào đều đã trưởng thành, tìm thấy nhau giữa cuộc sống vội vãFrom: web game casino. Buổi họp lớp tiểu học đã để lại nhiều cảm xúc với các thành viên.

“Chúng tôi của bây giờ, vẫn những con người ấy, vẫn vô tư và dành cho nhau những tình cảm chân thành nhất”, chị Hạnh viết.

Bài viết “flex” (khoe) về tình bạn nhanh chóng thu hút hơn 16.000 lượt tương tác, hàng trăm chia sẻ và bình luận ngưỡng mộ.

“Chẳng phải chúng ta vẫn đang đi tìm niềm vui sao. Một lúc nào đó, cácbạn sẽ thấy niềm vui từ những người bạn xung quanh. Thật ngưỡng mộ tình bạn”, tài khoản Hoàng Dương bình luận.

“Mối quan hệ giữa người với người khó giữ. Duy trì được như này xứng đáng để khoe”, người dùng tên Phương Anh viết.

Chị Nguyễn Hạnh cho biết buổi họp lớp tập hợp hơn 22 học sinh khóa 1997-2002 của trường Tiểu học Quan Hoa (quận Cầu Giấy), đã diễn ra ngày 21/1 tại Hà Nội.

Về đến nhà, vẫn vẹn nguyên cảm xúc phấn khởi, họ chia sẻ nhiều hình ảnh ngày xưa, nhận ra hơn nửa lớp đã từng học chung lớp mẫu giáo.

Saukhitốt nghiệp tiểu học, họ mất dần liên lạc, riêng chị Hạnh duy trì mối quan hệ thân thiết với nhóm 3 người chơi thân từ mẫu giáo.

Lớp trưởng Trần Thanh Hà cho hay đã có ý tưởng họp lớp từ năm 2020 nhưng bị gián đoạn bởi dịch Covid-19.

Sau hơn 10 năm từ khi tốt nghiệp đại học, nghĩ những người bạn cũ đều đã trưởng thành, lập và có công việc ổn định, chị Hà một lần nữa kêu gọi họp lớp.

“Chúng tôi mong muốn gặpnhau, cùngôn lạikỷ niệm và chia sẻ câu chuyện cuộc sống”, chị nói.

Ban đầu, chị Hà chỉ còn số liên hệ của 5 người bạn. Chỉ trong một tuần, nhóm trò chuyện đã tăng lên 34 thành viên. Tất cả đều ủng hộ và nhiệt tình tham gia buổi gặp mặt.

Chị Hạnh cho biết mỗi người đều cố gắng tìm mọi cách, sang nhà bố mẹ bạn học cũ để hỏi xin số điện thoại. Họ kết nối với nhau, kể cả những người hiện sống ở nước ngoài.From: web game casino

“Chúng tôi đã chờ ngày này từ lâu, chỉ cần chốt ngày là đi luôn”, chị nói.

Không thể trì hoãn, chỉ sau một câu nói, họ gặp lạinhau sau 22 năm. Bữa ăn chỉ toàn những câu chuyện của quá khứ. Thời gian dường như quaylạithời điểm họ là những cô bé, cậu bé học cấp 1.

Chị Hà bày tỏ bất ngờ khi lớp tập hợp đông đủ thành viên, phấn khởi được sống lại những khoảnh khắc ngây thơ nhất.

“Những kỷ niệm như bị đứt đoạn trong ký ức của chúng tôi, mọi người cùng gợi lại để kể cho nhau nghe. Tôi cứ ngỡ như vừa mới hôm qua, tình bạn vẹn nguyên như 22 năm trước. Thật sự xúc động”, chị Hạnh nói.

Sau buổi họp lớp, nhóm bạn gặp nhau thêm 2-3 lần, có hôm chỉ cần gọi nhau đi ăn ốc, ai cũng sẵn sàng có mặt.

“Tôi không nghĩ câu chuyện tình bạn được cộng đồng mạng đón nhận nồng nhiệt như vậy. Chúng tôi tin rằng thời điểm gặp lại nhau này chính là bước đệm giúp tình bạn khăng khít hơn nữa so với ngày xưa”, chị Hạnh nói.